"Ê a!"
Tiểu ê a vốn đang rất vui vẻ khi được Tần Phong thu nhận, nhưng vừa nhìn thấy Nguyệt Hy từng bước áp sát, nụ cười trên mặt lập tức biến mất, thay vào đó là vẻ lạnh lùng.
Ánh mắt toát lên vẻ coi thường sinh mệnh.
"Hử!?"
Nguyệt Hy trong lòng cả kinh, cảm nhận được một luồng sát ý khủng bố.
Nàng không dám chần chờ chút nào, thân thể theo bản năng lùi lại.
Vút!! Tiểu ê a hất tay Tần Phong văng ra, một quyền hung hăng đấm trúng bụng Nguyệt Hy.
"Phụt!!"
Nguyệt Hy đau đớn phun ra một ngụm máu tươi, thân thể nặng nề đập vào mái vòm.
"Dừng tay!!"
Đám hán tử kinh hãi, vội vàng xông lên cứu người.
Nhưng Tiểu ê a nào có ý định dừng tay, lại vọt tới trước mặt Nguyệt Hy, từ trên cao nhìn xuống đối phương, để lộ nụ cười tàn nhẫn của một tiểu la lỵ bệnh hoạn.
Bốp!!
Lại là một quyền nện vào mặt Nguyệt Hy, máu tươi từ trán chảy xuống, văng cả lên mái vòm.
"Đây là... la lỵ cuồng chiếm hữu trong truyền thuyết đây mà!?"
Tần Phong thấy cảnh này, mí mắt giật giật, thầm thấy mình vớ phải của nợ rồi.
Ầm ầm!!
Vì máu tươi của Nguyệt Hy văng lên mái vòm, mặt đất đột nhiên rung chuyển dữ dội.
Chỉ thấy mái vòm cung điện chậm rãi mở ra, kèm theo một đạo âm thanh nặng nề từ thời viễn cổ vọng về: "Người tới là ai!?"
Tần Phong thuận miệng bịa chuyện: "Chúng ta là đám thanh niên có chung chí hướng lý tưởng..."
"Haizz, Đại Yến của ta cuối cùng vẫn vong!"
Câu trả lời của Tần Phong khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862234/chuong-705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.