"A..."
Nguyệt Hy đột nhiên thét chói tai, như gấu túi treo cứng trên người Tần Phong.
Chỉ thấy bốn phía, vô số độc vật tụ tập lại, tiếng sột soạt dày đặc, giống như một đại quân đang tập kết, chỉ chờ mệnh lệnh hạ xuống liền lao vào quyết đấu với bọn họ.
Tuy rằng trước kia nàng cũng nghe người sống sót nói qua Hồ Điệp cốc có rất nhiều độc vật, nhưng thật không nghĩ tới sẽ nhiều đến mức này. Khó trách mỗi lần trong tộc có người phát hiện Hồ Điệp cốc, sau đó liền không còn tin tức gì nữa.
"Ừm!!"
Tiểu Bạch lập tức đứng thẳng người, hai mắt sáng rực, phảng phất như nhìn thấy mỏ vàng di động.
"Sao lại nhiều như vậy!!"
Tề Tu Viễn lộ sắc mặt ngưng trọng nhìn bốn phía, rậm rạp chi chít toàn là vật kịch độc.
Nếu không phải máu của Tần Phong có hiệu quả bách độc bất xâm, e rằng y sẽ không chút do dự mà xách Tần Phong chạy ngay lập tức, bởi vì trong đó có mấy loại độc vật có độc tính quá mạnh.
Mấy con hàng này mà đặt ở bên ngoài, Chuẩn Đế cũng phải quay xe, Đại Đế cũng phải né vội.
"Không cần sợ!!"
Tiểu Bạch nhảy lên đầu Tề Tu Viễn, giây lát biến thành một con thỏ bán bảo hiểm chuyên nghiệp, la lớn:
"Gói bảo hiểm 'Thủ Hộ Thỏ Bài' đây! Dám cướp người với Diêm Vương, hàng năm chỉ cần tốn một trăm vạn cực phẩm linh thạch là có thể yên tâm! Mua là mua sự an tâm, mua là khiến Diêm Vương gia phải lo lắng! Thỏ ta hứa hẹn, tuyệt đối không có đánh giá kém!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862229/chuong-700.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.