Nam Phong công chúa đứng ở sườn núi xa xa, chứng kiến toàn bộ sự việc: "Kết thúc rồi sao!?"
Ngay từ lúc tiên nhân thượng giới xuất hiện, nàng đã ý thức được nguy hiểm, nên không chút suy nghĩ mà bỏ chạy. Kết quả chứng minh quyết định của nàng là hoàn toàn chính xác.
Tuy nhiên, điều làm nàng không ngờ tới chính là, Tần Phong lại chết, khiến nàng nhất thời có chút khó chấp nhận.
Không biết là thật sự động tình với Tần Phong, hay là tiếc hận cho một đời Thiên Kiêu ngã xuống, dù sao cũng không còn cái tâm tình hả hê mong Tần Phong chết như lúc trước nữa.
Nam Phong công chúa quay lại nhìn, buồn bã rời đi: “Hắn chung quy vẫn là ngọn gió mà ta không thể giữ được!”
Tuy rằng lần phụng chỉ này không thể mang Phương Thường trở về, cũng không lấy được vị trí Đại Đế, càng không thể moi được bí mật nhỏ nào từ Tần Phong.
Nhưng biết được vụ khổ nhục kế của Tần gia, hẳn là có thể dùng để lấy công chuộc tội.
Lúc này, đám người Tề Tu Viễn chỉ cảm thấy ngực đau xót, lập tức cảm ứng được Tần Phong đã ngã xuống.
"Là ai đã giết chủ công!?"
Tề Tu Viễn nghĩ đến Tần Phong bị người giết, cảm xúc phẫn nộ làm đao khí quanh người y sôi trào.
Tam Lộng đại sư tức giận, phật quang quanh người chói lóa: "Chủ công ngã xuống! Vậy thần khí của bần tăng... chẳng phải là mất toi rồi sao!?"
Mộc Tú thầm bĩu môi: "Tốt thật, chuyện này mà cũng có người tin!" Hắn căn bản không tin tên yêu nghiệt Hồng Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862208/chuong-679.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.