“Tần huynh, ta cuối cùng vẫn đến trễ!”
Lâm Tam lại phun ra một ngụm máu tươi, rốt cuộc không trụ nổi mà ngã xuống.
Tần huynh, người luôn xuất hiện kịp thời khi y gặp nguy hiểm, đã không còn nữa!
Tần huynh, người có thể cùng y phân cao thấp trên con đường kiếm đạo, đã không còn nữa!
Tần huynh, người mà cho dù có đối địch với cả thế giới, cũng vẫn đứng về phía y, đã không còn nữa!
Y thống hận chính mình! Vì sao không thể nhanh hơn một chút? Nếu y nhanh hơn một chút, Tần huynh đã không chết!
"Ca ca chết rồi!!"
Thất Thải Thánh Liên trong tay Tần Hạo rơi xuống đất, linh hồn y như bị rút cạn.
Cái tư vị tuyệt vọng này chạy dọc từ cổ họng xuống dạ dày, tựa như một con dao sống sờ sờ rạch ra một vết sẹo, triệt để cắt đứt hy vọng của y.
Tiên nhân thượng giới hùng hùng hổ hổ vọt tới, không hề nhận thức được sự nghiêm trọng của vấn đề: “Tiểu súc sinh, dám cướp Thất Thải Thánh Liên của ta!”
"Ca..." Tần Hạo ngửa mặt lên trời rống lên bi thương. Hắn cứ như Siêu Xay-da, chính thức bật chế độ bạo tẩu.
Ôi!!
Gầm!!
Mười một hư ảnh Long Tượng xuất hiện trên hư không, ngửa mặt lên trời phát ra tiếng thú gầm đinh tai nhức óc.
Lam Ma cùng Vu tiên sinh lập tức kinh hô: “Thập Nhất Long Tượng lực!!” Bọn họ không thể tin vào mắt mình.
Năm đó Long Tượng Đại Đế thời đỉnh phong cũng chỉ lĩnh ngộ được Thập Tam Long Tượng lực, nhưng Tần Hạo mới mười tám tuổi đầu đã lĩnh ngộ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862206/chuong-677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.