Vừa dứt lời.
Ma kiếm liền bắt đầu xuất ra một cỗ tà khí, khiến cho chiến lực của Nhất Kiếm điên cuồng tăng lên.
“Ngươi đã bao giờ cảm nhận được thống khổ chưa!?"
Sắc mặt Nhất Kiếm vô cùng dữ tợn, gần như sắp mất đi lý trí.
"Ta thống khổ nhiều hơn ngươi!"
Giang Hà nhớ tới thống khổ trong quá khứ của mình, thiên địa chi thế rốt cuộc khó có thể khống chế.
Ầm ầm!! Song phương lần thứ hai kịch liệt va chạm cùng một chỗ, Nhất Kiếm giống như chó điên, mặc kệ thiên địa chi thế có kiên cố cỡ nào, vẫn nhiều lần đi lên công kích, như thể không mở cánh cửa kia thề không bỏ qua.
Lúc này.
Người bốn phía nghe được động tĩnh, cũng nhao nhao chạy tới.
"Ai đang đánh nhau? Động tĩnh thật lớn!”
“Khí tức thật tà ác, rốt cuộc là tà vật gì xuất thế!?"
“Thiên địa chi thế thật mạnh, là vị văn tu kia đang chiến đấu!?"
“Thơ có thể giết địch, từ có thể diệt quân, người này tuyệt đối không phải văn tu bình thường!
"......"
Động tĩnh hai người đánh nhau thật sự quá lớn, Vu tiên sinh cách thật xa liền cảm ứng được.
“Là Giang Hà!”
Vu tiên sinh lập tức đoán ra Giang Hà.
Mặc dù Giang Hà và Tam Thu nhập học không dài, nhưng y lại có thể nhìn ra hai người đều rất có thiên phú văn học, nhất là Giang Hà thường xuyên làm ra những bài thơ có thể lưu truyền thiên cổ.
Chỉ là y cũng giống như Tần Phong, không cách nào dẫn đến thiên địa cộng minh.
Tuy nhiên hiện tại chứng minh là y lo lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862175/chuong-646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.