"Ngươi..." Vu Lan tức giận đùng đùng, sắp không thể khống chế nổi bản thân.
"Keng, chúc mừng túc chủ chọc tức Thiên Tuyển Chi Nữ, đạt được 1 vạn điểm phản diện!"
"Không đúng!!" Vu Lan đột nhiên phản ứng lại. Nàng cảm thấy Tần Phong chính là đang cố ý chọc giận mình.
Đơn giản là hắn không muốn liên lụy đến nàng. Hắn muốn nhân lúc nàng đi tìm vị phụ thân chưa từng gặp mặt kia, hắn sẽ trốn đi tìm một chỗ lẳng lặng chờ chết. Vu Lan thầm kết luận: "Cho nên, Tần Phong không hề nhìn trộm nàng tắm rửa, Tiểu Bạch vẫn là một con thỏ bị tình nghi!"
"Muốn đuổi bổn tiểu thư đi à, cửa cũng không có!" Trong lòng Vu Lan cảm thấy vô cùng đắc ý, giống như đã nhìn thấu tính toán nhỏ nhen của Tần Phong. Hắn càng muốn đuổi mình đi, nàng lại càng không để cho hắn được như ý. Nàng quyết định, sau này sẽ "dắt" người này bên hông, mặc kệ đi đâu cũng mang theo.
Tần Phong phát hiện ánh mắt Vu Lan nhìn hắn đã thay đổi, cảm giác thật giống như một gã "quái thúc thúc" (ông chú kỳ lạ) đang nhìn một "tiểu la lỵ" (bé gái) vậy. Hắn rùng mình, thầm nghĩ: "Ánh mắt của nàng ấy là có ý gì?"
Cao thủ Lam Ma Cung cũng kích động, tỏ vẻ các nàng có thể hỗ trợ đè hai tay Tần Phong lại: "Thiếu cung chủ, có thể đẩy!"
Các nàng thầm nghĩ, tuy hiện tại Tần Phong thân mang trọng thương, nhưng thiên phú bày ra ở đó. Thế hệ kế tiếp cho dù có kém hơn nữa, cũng sẽ không kém đi đâu được, nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862159/chuong-630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.