"Yêu cầu quá phận!?”
Mặt Vu Lan lập tức ửng đỏ, trái tim không nghe lời mà đập loạn xạ.
Tuy rằng nàng không biết yêu cầu của Tần Phong sẽ quá phận đến mức nào, nhưng dựa trên sự hiểu biết của nàng về hắn, trong tình cảnh này, khả năng cao là hắn sẽ cầu hôn nàng.
"Yêu cầu quá phận!?"
Hữu Dung cùng Thái tử phi lập tức vểnh tai, muốn biết mình có thể "thỏa mãn" yêu cầu quá phận của Tần Phong hay không.
“Ta nguyện ý gả cho ngươi!”
Vu Lan cúi đầu, mặt ửng hồng, không đợi Tần Phong hỏi đã đáp trước.
"Gả cho ta!?"
Tần Phong ngớ ra, tỏ vẻ mình không có ý nghĩ đó.
Nhưng nếu Vu Lan đã "mở lời", vậy hắn cũng thuận nước đẩy thuyền, ra điều kiện luôn.
Chỉ thấy Tần Phong vẻ mặt "sắp chết" nói:
"Nếu ngươi thật sự muốn gả cho ta, yêu cầu của ta cũng không cao: lễ hỏi tám trăm triệu cực phẩm linh thạch, tám kiện thần khí trang sức, tiền xuống xe sáu mươi triệu, phí đổi giọng tám mươi triệu... Người ta có, ta cũng nhất định phải có."
"Ách..."
Khóe mắt Vu Lan giật giật, không hiểu sao lại có xúc động muốn tát cho hắn một phát.
Mẹ kiếp! Uổng công nàng còn tưởng Tần Phong sắp chết thì "lời nói cũng thiện", ai dè hắn vẫn là tên đệ nhất tiện Hoang Cổ quen thuộc! "Mặt dày không thể tả!" Khóe mắt Hữu Dung và Thái tử phi cũng co giật, hôm nay xem như được mở mang tầm mắt.
"Thái độ của ngươi là sao chứ?”
Tần Phong quay đầu, vẻ mặt bi thương:
"Ngươi nghĩ ta chỉ muốn tiền của ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862142/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.