"Diệp Thần ca ca, ngươi thật đáng sợ!"
Tần Phong ra vẻ ủy khuất, tiếp tục bật mode trà xanh:
"Không giống như ta, chỉ biết đau lòng khặc khặc!"
“Diệp Thần, ta rất thất vọng về ngươi!”
Trong ánh mắt Vu Lan tràn đầy thất vọng, giống như không còn nhận ra Diệp Thần.
Khi còn bé nàng nhìn thấy Diệp Thần ngày đêm tu luyện, trong lòng vô cùng sùng bái hắn, cảm thấy nam nhân hẳn là phải như thế.
Nhưng sau khi lớn lên nàng phát hiện con người sẽ thay đổi. Diệp Thần báo thù cho người nhà là không sai, nhưng hắn cư nhiên tàn sát nhiều người vô tội của Danh Kiếm sơn trang như vậy.
Ngược lại, Tần Phong nhìn qua đúng là một tên khốn kiếp, nhưng cũng không lạm sát người vô tội.
Trên chiến trường hắn chưa từng giết một thường dân, bình thường giết cũng đều là những thế lực đối địch kia.
Coi như là có kẻ không có mắt chủ động khiêu khích hắn, thì hắn cũng không nghĩ tới việc lấy mạng người khác đầu tiên.
Khi hắn biết mình không thể sống lâu, điều đầu tiên chính là một mình yên lặng thừa nhận, tình nguyện tìm Hữu Dung diễn kịch còn hơn liên lụy đến nàng.
So sánh hai người, đúng là một trời một vực!
“A Di Đà Phật!”
Tam Lộng đại sư ở cách đó không xa chắp tay lại, tâm trạng quả thực là cạn lời.
Hắn giết người, phóng hỏa thì bị cả thế giới phỉ nhổ. Ngược lại, Tần Phong quậy cho thiên hạ gà chó không yên, bao nhiêu thường dân vì hắn mà phải di dời, bao nhiêu tiểu nương tử vì hắn mà mất chồng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862119/chuong-590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.