"Thật ngại quá!"
Tần Phong ném cho mọi người một ánh mắt áy náy, tay bắt kiếm quyết, triệu hồi đám thần kiếm bay về Hộp Kiếm Vô Tận.
"Hô... hô..."
Cửu Thiên hít sâu một hơi, bình ổn tâm trạng, hỏi: "Không biết luyện chế một thanh thần kiếm, cần bao nhiêu linh thạch?"
"Một thanh!?"
Tiểu Bạch lập tức kêu lên đầy khoa trương: "Trời đất quỷ thần ơi! Đường đường là Danh Kiếm sơn trang, thánh địa trong lòng kiếm tu nhân tộc, vậy mà chỉ mua nổi một thanh thần kiếm thôi á!"
"Ặc..."
Mọi người trong Danh Kiếm sơn trang trán nổi đầy hắc tuyến, không hiểu sao con thỏ nhìn rõ dễ thương mà cái miệng lại thối đến vậy.
"Haiz!"
Tần Phong đột nhiên tỏ vẻ oan ức: "Có rất nhiều cách để sỉ nhục người khác, nhưng ngươi lại cố tình hỏi ta một thanh thần kiếm giá bao nhiêu. Sao ngươi có thể nói ra những lời lạnh lùng, tàn nhẫn như vậy chứ?"
"Ừm!?"
Đám người Cửu Thiên ngơ ngác, không hiểu sao Tần Phong lại thấy oan ức.
"Ngươi thật sự cho rằng cái danh đệ nhất Khí Tu Thiên Tư Bảng của ta là do người ta thổi phồng à?"
Tần Phong ỷ vào việc đối phương "ít va chạm xã hội", bắt đầu nổ banh nhà lồng: "Không phải ta nổ đâu, bây giờ ta luyện thần kiếm mát tay lắm, một lò ít cũng phải ra hai ba mươi thanh. Câu hỏi vừa rồi của ngươi thật sự làm ta không biết đỡ đường nào."
Một lò hai ba mươi thanh thần kiếm! Đám người Cửu Thiên kinh hãi đến trợn mắt há mồm, nội tâm chấn động hồi lâu không thể bình tĩnh.
Bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862092/chuong-563.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.