Dù hiện tại Long Ngạo Thiên đã phi thăng thượng giới, thôi diễn chiêu thức cường đại hơn, nhưng biến hóa bao nhiêu cũng không rời bản chất, hắn vẫn có thể từ đó nhìn ra chút môn đạo.
"Ai..."
Tần Phong làm bộ thở dài nói: "Phu nhân cần gì phải cố chấp truy tìm chân tướng, có đôi khi chân tướng thật sự rất tàn khốc.”
“Ngạo Thiên xảy ra chuyện!?”
Tâm Nhan tiểu thư chỉ cảm thấy một trận trời đất quay cuồng, đỡ lấy quan tài thủy tinh mới miễn cưỡng giữ được tư thế đứng thẳng.
"Phu nhân!!"
Trân Trân, Liên Liên, Ái Ái vội vàng tiến lên, an ủi Tâm Nhan tiểu thư ngàn vạn lần không nên suy nghĩ lung tung.
Tần Phong mở miệng nói: "Phu nhân hẳn là biết, Long Ngạo Thiên năm đó phụng mệnh đi phong ấn vết nứt không gian của Bắc Cương, chỉ tiếc sau này vì phu nhân mà nổi giận rời khỏi vị trí, cũng không kịp thời phong ấn vết nứt không gian của Bắc Cương, dẫn đến sinh vật dị giới xâm lấn Hoang Cổ.”
“Sinh vật dị giới xâm lấn?!”
Tâm Nhan tiểu thư lập tức khẩn trương, truy hỏi: "Ngạo Thiên, hắn không bị thương chứ!? "
Tần Phong thầm chửi trong lòng, mẹ kiếp! Thánh Mẫu này cũng quá tiêu chuẩn kép rồi!? Hắn chỉ uy hiếp mấy nữ quỷ cùng cương thi, liền nói hắn mất hết thiên lương, còn cứng rắn ghi hận hắn ba năm.
Nhưng Long Ngạo Thiên tự tiện rời khỏi chức vụ, dẫn đến sinh linh đồ thán, nàng lại không đề cập đến một chữ, chỉ quan tâm đối phương có bị thương hay không.
Trong lòng Tần Phong đã không đủ sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862081/chuong-552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.