“Không có khả năng!”
Tề Tu Viễn liên tục lắc đầu phủ định, không tin Long Ngạo Thiên là loại người này.
Mộc Tú tiếp tục nói: "Tiền triều chính là vương triều đại thống nhất, cho dù hoàng triều Đại Hạ đang trong thời kỳ toàn thịnh thì cũng chỉ nhìn theo bóng lưng, nếu không không phải nội bộ xảy ra vấn đề, làm sao có thể sụp đổ ầm ầm?!”
"Cái này..."
Tề Tu Viễn nhất thời á khẩu không nói nên lời, cũng nhớ tới một ít chuyện cũ của tiền triều.
Tuy rằng sau khi hoàng triều Đại Hạ kiến quốc, một mực cực lực bôi nhọ tiền triều, nhưng chỉ cần lưu tâm là có thể phát hiện từ sử sách, một ít dấu vết cường đại về tiền triều.
Cho dù là Vô Song thành với truyền thừa vạn cổ, cũng không thể không cúi đầu xưng thần với tiền triều.
“A Di Đà Phật!”
Tam Lộng chắp hai tay lại, nói: "Bần tăng không có hứng thú đối với tiền triều cường đại, chỉ cảm thấy hứng thú với thần khí cường đại!”
“Có chút thú vị!”
Tần Phong không nhìn thẳng Tam Lộng, ánh mắt nhìn về phía nam nhân kia.
Rất muốn biết người này là truyền nhân của Long Ngạo Thiên, hay là chiến thần trở về từ pháo đài Bắc Cương, mà hắn ta đến Âm Nguyệt Hoàng triều là vì chuyện gì!? "Ừm!?"
Nam tử hình như cảm ứng được cái gì đó, quay đầu nhìn về phía Tần Phong đang ngooid trên xe đẩy.
Không biết vì sao, ấn tượng đầu tiên của Tần Phong đối với hắn vô cùng không tốt, trong lòng cũng đặc biệt chán ghét người này, gioosnh như hai người là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862077/chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.