"Ách..."
Mộc Tú và Tề Tu Viễn hai mặt nhìn nhau, có chút không hiểu nổi thao tác này của Tần Phong.
Rõ ràng là hảo tâm dẫn Lâm Tam đến chia sẻ đại cơ duyên, nhưng lại "thưởng" cho người ta một cái tát như trời giáng. Rốt cuộc, đây là nhân tính bị vặn vẹo, hay là đạo đức đã suy đồi!? "Ta không sao!"
Lâm Tam xoa xoa bên má hơi đau rát của mình, kinh hỉ kêu lên: "Tần huynh, huynh nói không sai! Nơi này quả nhiên có đại cơ duyên! Ta vừa nhìn tinh không và quần sơn, đã ngộ ra 'Đại Mộng Xuân Thu'.”
“Leng keng, chúc mừng túc chủ đánh gãy Thiên Tuyển Chi Tử tu luyện, nhận được 10 vạn điểm phản diện!”
"Nói cách khác, ngươi... ngộ ra rồi!?"
Tần Phong trên mặt thì cười hì hì, nhưng trong lòng đã sớm chửi "MMP".
Kỳ thật, nếu căn cứ theo kịch bản, Lâm Tam đáng lẽ phải ba năm sau, cũng chính là lúc tiên nhân thượng giới giáng lâm, nhân gian gặp phải đại hạo kiếp, y mới chạy tới nơi này. Và cũng là lúc đó, y mới ngoài ý muốn phát hiện ra "Mộng Tự Quan Tưởng Đồ" ẩn giấu trong tinh không và núi non.
Từ đó, y mới lĩnh ngộ ra "Đại Mộng Xuân Thu", một giấc mộng ngàn năm, vừa ngủ tỉnh dậy đã giống như đã qua cả ngàn năm.
Không chỉ tu vi sẽ nhận được sự tăng trưởng rõ rệt, mà y cũng có thể từ trong mộng mà đạt được những cảm ngộ nhân sinh.
Nhất là Hạo Nhiên Chính Khí của y. Một giấc mộng ngàn năm, tương đương với việc nuôi dưỡng ngàn năm Hạo Nhiên Chính Khí.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862025/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.