"Tần Hạo, ngươi vẫn phế vật như ba năm trước!"
Lâm Tâm Nhi từ trên cao nhìn Tần Hạo, ánh mắt tràn ngập khinh miệt.
Vốn tưởng thiếu niên Chí Tôn leo lên đỉnh thì ghê gớm lắm, không ngờ tu hành ngàn năm ở động thiên phúc địa cũng chỉ là Nguyên Đan cửu trọng, so với Thiên Tâm Chi Thành bọn họ thì đúng là không bằng con chó.
Hiện tại, sự tự tin của nàng dâng lên ngút trời, "Ước hẹn ba năm" này căn bản không có gì hồi hộp.
Ầm ầm!!
Từng trận sấm rền vang vọng, Diệt Thế Thần Lôi quanh thân Tần Hạo không ngừng nhảy múa, khí tức khủng bố khiến không gian vặn vẹo, mặt đất dưới chân nứt ra từng vết.
Ngao!!
Ngũ Long Ngũ Tượng sau lưng ngửa đầu gầm rống, hóa thành hình thể cao ngàn thước che trời.
Tần Hạo lười đáp trả, trực tiếp dùng thực lực để nói chuyện.
Danh tiếng bên ngoài, có tốt có xấu, nhưng trước kia là trước kia. Hiện tại, ta đứng ngay trước mặt ngươi, ngươi xem ta giống trước kia mấy phần? “Cho dù ngươi ngộ ra Long Tượng Chi Lực, Nguyên Đan cửu trọng vẫn là Nguyên Đan cửu trọng!”
Lâm Tâm Nhi không nhận thức được sự nghiêm trọng, rút trường kiếm đâm thẳng về phía Tần Hạo.
Ù! Ù!
Tiếng kiếm rút ra thanh thúy làm mọi người kinh ngạc, hàn khí lạnh như băng lập tức bao trùm toàn trường.
Kiếm ý cấp năm!!
Lâm Tâm Nhi mười lăm tuổi đã lĩnh ngộ kiếm ý cấp năm!!
"Chỉ có vậy thôi!?”
Trong mắt Tần Phong và Lâm Tam đồng loạt lộ ra vẻ khinh thường.
Người khác có thể thấy thiên phú kiếm đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861982/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.