"Hu hu…”
Sau khi nhận được hai củ cà rốt, Tiểu Bạch khóc lóc càng thêm kinh thiên động địa: “Trận chiến này, chủ nhân của thỏ ta đã độc chiến mười vạn quân địch, giết từ hoàng hôn đến tận bình minh! Giơ tay chém xuống, giơ tay chém xuống, mắt cũng không nháy một cái! Dù là té ngã trong vũng máu cũng sẽ lần nữa đứng lên! Ngài ấy nói, trận chiến này, thân có thể diệt, hồn có thể phá, nhưng nhiệt huyết của Âm Nguyệt hoàng triều không thể lạnh! Chiến không có đường lui, thân ngăn trời cao!"
"Vì chính nghĩa, vì Âm Nguyệt hoàng triều!"
Tần Phong thần tình nghiêm túc nhìn lên bầu trời, quanh thân phảng phất lóe ra ánh sáng của chính đạo.
"Nói rất hay, rất nhiệt huyết!"
Vu Lan hơi hé đôi môi anh đào, quả thật cảm nhận được sự 'dũng mãnh' của Tần Phong. Cơ mà, nàng nhớ không lầm, dựa theo lời của Ngô Vương và Ngụy Vương, thì Tần Phong có thể diệt mười vạn quân địch, hoàn toàn là nhờ vào đại quân cương thi cùng cường giả hồn tu Đế cấp trong tay hắn.
Đồng thời, nàng cũng đặc biệt hiếu kỳ, làm sao Tần Phong có thể mặt dày nói ra những lời trái lương tâm như vậy mà không bật cười cơ chứ.
"Lợi hại!"
Những chiến sĩ không biết rõ chân tướng, lúc nghe xong thì thấy nhiệt huyết sôi trào, ánh mắt tràn đầy sùng bái mà nhìn về phía Tần Phong, hận không thể lập tức quỳ xuống hiệu trung, đi theo hắn chinh chiến bốn phương, thể nghiệm sự lãng mạn, cao ngạo của nam nhân.
Chết nơi sa trường, da ngựa bọc thây.
“Con thỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861932/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.