Hiện tại đại quân của Bạch Khởi đang trên đường chạy tới đây, coi như có đánh thật thì Tần Phong cũng không có bao nhiêu áp lực.
"Có thể bàn bạc! Có thể bàn bạc!"
Nhìn thấy Tần Phong lại mang "Manh muội muội" ra ngoài, đám đại tướng bên địch lập tức thay đổi sắc mặt.
Vừa rồi bọn họ đã được tự mình "cảm thụ" uy lực của "Manh muội muội". Một quả pháo mang cái tên đáng yêu nhưng lại lấy mạng của hơn ba bốn vạn đại quân, khiến cho mười mấy vạn quân mất đi sức chiến đấu.
Bọn họ thật sự không dám tiếp tục "cảm thụ" sự đáng yêu của Manh muội muội nữa! Chỉ thấy một đám đại tướng nhanh chóng chạy đến trước mặt Quang Thiên, khuyên gã tuyệt đối không nên xúc động, nhất định không thể giống hai huynh đệ Thường Hưng, Thường Kiều mà đi chọc giận Tần Phong.
"Cái này..."
Quang Thiên giả bộ như đang đắn đo, dùng hết khả năng để kéo dài thời gian cho Tần Phong.
Lúc này, Phương Thường ngơ ngơ ngác ngác đi ra khỏi buồng giam.
Y không đi tới giúp Ngô Vương cùng Ngụy Vương, cũng không biết mình nên đi về nơi nào.
Kiếp trước y sống trong một thế giới đầy tiếng súng, tiếng bom, khói lửa không ngớt. Đến kiếp này, y vốn nghĩ có thể nếm trải tư vị của tình yêu, nhưng ai ngờ đến cuối cùng... y vẫn không có gì cả.
"Phương Thường!?"
Tất cả đám người trên khoang thuyền đều sửng sốt, không hiểu tại sao Phương Thường lại thoát khỏi giam cầm.
"Tần Phong! Ngươi khiến ta không thể yêu đương!"
Vừa nhìn thấy Tần Phong, hai mắt Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861927/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.