Tiểu Bạch thầm nghĩ: Nếu thỏ ta cứ nằm im bất động, lỡ bị tưởng là thỏ chết rồi bị ném vào nồi thì sao? Nghĩ vậy, nó bèn yếu ớt mở mắt ra, giống như vẫn chưa quên chiến đấu, bắt đầu hét lên:
"Thỏ ta tu chiến kiếm, giết lên chín tầng trời! Nhiệt huyết! Thẳng tiến không lùi! Giết!!"
Hét xong, Tiểu Bạch nghiêng đầu, lập tức ngáy o o.
"Cái này…"
Nhìn thấy bộ dạng "sau trận huyết chiến" của Tần Phong và Tiểu Bạch, tất cả mọi người đều không khỏi cảm động.
Ngay cả loại quân đoàn hiếu chiến như Bạch Bào quân cũng chưa từng gặp kẻ nào điên cuồng đến vậy.
Một mình dẫn bọn họ xâm nhập hậu phương địch đã đành, nay còn tự lấy thân làm mồi nhử, một người địch mười vạn quân, chỉ để yểm trợ cho bọn họ thắng được trận tập kích tối qua.
Vu Lan rốt cuộc không thể kìm nén nổi bản thân, nàng nhanh chóng lao về phía Tần Phong.
"Tần Phong, ngươi không sao chứ!?"
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, nàng tuyệt đối không dám tin Tần Phong lại một mình đương đầu với mười vạn quân.
Tay phải cầm kiếm diệt địch, là vì bách tính sau lưng. Tay trái không buông quân kỳ, là vì tôn nghiêm của đế quốc. Đứng sừng sững trên núi thây, Tần Phong đã đủ chứng minh sự kịch liệt của trận huyết chiến vừa qua.
Tần Phong thấy bầu không khí đã được "tô đậm" đúng chỗ, lập tức trợn mắt, lộ ra hung quang như một con sư tử đã giết đỏ mắt, hét lớn:
"Một thân liên chiến ba ngàn dặm, một kiếm từng là trăm vạn sư! Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861914/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.