"Cái gì!!"
Thân sĩ toàn trường đều sững sờ, căn bản không nghĩ tới Tần Phong sẽ đồng ý.
Bọn họ vừa kinh ngạc, vừa dâng lên một cỗ khâm phục. Tần Phong làm người quang minh lỗi lạc, làm việc thẳng thắn, khó trách hơn tám mươi phần trăm thế lực ở Hoang Cổ khi nhắc đến hắn đều phải giơ ngón tay cái.
Người mua cũng vô cùng bất ngờ, đơn giản là không thể tin vào tai của mình.
Hắn ta chỉ muốn cò kè mặc cả, vòi vĩnh thêm chút lợi lộc, ai có thể ngờ Tần Phong lại không thèm suy nghĩ mà đáp ứng ngay, khiến cho chính hắn cũng ngẩn tò te.
"Chủ bạc chính là chủ bạc, thỏ ta thật sự hâm mộ!”
Trong mắt Tiểu Bạch tràn đầy vẻ sùng bái, ngẩng đầu nghiêng một góc bốn mươi lăm độ.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ai dám tin Tần Phong sau khi làm đủ trò xấu xa, không chỉ không bị Hoang Cổ phỉ nhổ mà còn khiến người bị hại trở thành kẻ sùng bái hắn.
Tần Phong lại chuyển chủ đề: “Nhưng để đảm bảo an toàn cho ngươi và người nhà, ngươi phải trung thực nghe lời của ta, nếu không xảy ra chuyện gì cũng đừng trách ta.”
"Cái này dĩ nhiên!"
Người mua liên tục gật đầu, tỏ vẻ nguyện ý nghe lời.
Mặc dù gia tộc của hắn cũng coi như có chút danh tiếng, nhưng nếu so sánh với thế lực sau lưng Tần Phong thì đúng là không đáng nhắc tới. Một khi bị Vạn Ma Chi Chủ đột kích, hắn căn bản không cách nào bảo đảm an toàn cho người nhà.
Bộp một tiếng!
Tần Phong thấy tình hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861875/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.