"Thỏ ta đã trở về!”
Âm thanh non nớt vui vẻ của tiểu Bạch quanh quẩn ở trong núi, hù dọa đám động vật nhỏ trong thúy trúc phong phải run rẩy.
“Thật nhiều động vật!"
Nhìn thấy mấy con vật nhỏ chạy vội trên núi, Hồng Hạnh nhịn không được kinh hô lên.
Khác với ánh mắt sủng nịnh của các tỷ tỷ khác, nàng lại không kìm được mà liếm liếm môi đỏ.
Thời gian không dài... Tần Phong đã luyện chế ra rất nhiều mặt nạ.
Mang ở trên mặt không chỉ có thể khiến thân hình phát sinh biến hóa, còn có thể cải biến khí tức của bản thân, ngay cả người thân cận nhất đứng ở trước mặt thì cũng chưa chắc có thể nhận ra.
Khuyết điểm duy nhất chính là không thể sử dụng linh lực động thủ, một khi sử dụng linh lực thì tác dụng của mặt nạ sẽ mất đi hiệu lực.
"Thật là lợi hại!"
Thiên Quân, Vạn Mã đứng ở cách đó không xa, trừng mắt chó ngốc, kinh ngạc vì thiên phú luyện khí của Tần Phong.
Vừa rồi, tốc độ tay của Tần Phong tuyệt đối là một giây trăm ấn, nói cách khác lúc này Tần Phong đã có được trình độ tiêu chuẩn của luyện khí sư đặc cấp, cái mặt nạ không đáng chú ý kia chính là pháp khí đặc cấp.
Luyện khí sư đặc cấp mười lăm tuổi, đưa mắt nhìn ra toàn bộ Hoang Cổ chỉ sợ không tìm được người thứ hai!! “Có những chiếc mặt nạ này, liền giải quyết được vấn đề riêng tư của các phú hào!”
Tần Phong nhìn chiếc mặt nạ trong tay, như thể hắn đã nhìn thấy bộ dáng hăng hái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861863/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.