Đúng lúc này...
Một thân ảnh chật vật đứng chắn trước mặt Trần Trường Phong và chúng ma, kiên nghị nói: "Hôm nay, chỉ cần Tần Phong ta còn một hơi thở, quyết không cho phép các ngươi ra ngoài nguy hại bách tính!"
"Ớ..."
Bọn người Trần Trường Phong ngơ ngác, không hiểu Tần Phong đang theo phe nào.
Bọn họ vất vả lắm mới đánh ngã Vạn Lý Lãng, đây là lúc tốt nhất để toàn quân xông ra phá vòng vây, trước khi viện quân Âm Nguyệt Hoàng Triều kéo tới.
Vậy mà ngay lúc mấu chốt, lão đại của họ lại chạy ra... cản đường.
"Thánh Tử đại nhân!"
Khác với sự ngơ ngác của Ma tộc, phía Nhân tộc lại cảm động không gì sánh bằng.
Nhìn xem! Cái gì gọi là đại nghĩa dân tộc!!
Cái gì gọi là đại ái vô biên!!
Cái gì gọi là vì thiên hạ thương sinh!!
"Tiểu Vạn Tử, đứng lên!"
Tần Phong kiên nghị quát: "Quốc nạn trước mắt, chúng ta sao có thể bó tay chịu trói! Tần Phong ta bất tài, được Đế Quân phong làm Đệ tam Thánh tử. Hôm nay, bản Thánh Tử nguyện cùng chư quân tổng phó quốc nạn, cứu vớt lê dân bách tính! Một tấc sơn hà một tấc máu! Máu chưa chảy khô, quyết không ngừng chiến!"
"Máu chưa chảy khô, quyết không ngừng chiến!!"
Trăm vạn Trấn Ma quân nhiệt huyết sục sôi, vứt bỏ vẻ chán chường trước đó, cùng nhau hô to.
"Mạt tướng nguyện đi theo Thánh Tử đại nhân, tổng phó quốc nạn!!"
Vạn Lý Lãng nghe đến máu nóng dâng trào, quỳ một gối trước mặt Tần Phong, nguyện nghe theo mệnh lệnh.
"Vạn tướng quân, mau mau đứng lên!"
Tần Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861854/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.