"Chính là nó!"
Vân Tịch Nguyệt lo lắng nói: "Sư phụ, Hạo Nhi từ nhỏ đã chịu khó, hiện đã đột phá Linh Vũ lục trọng. Mười hai tuổi đạt Linh Vũ lục trọng, khắp Hoang Cổ khó tìm người thứ hai, người có thể cho nó ở lại Thái Bạch Tiên Sơn tu hành không ạ!?"
Con gái lớn đúng là không giữ được mà! Nhàn Vân Tử thầm than. Cứ tưởng đồ đệ ngoan về thăm ông già neo đơn này, ai ngờ cũng là về lo lót tương lai cho con trai mình.
Chỉ là, Tần Hạo không giống Tần Phong. Chí Tôn Cốt đã mất, lại mượn ngoại lực để chống lại Kim Ưng Tông, cho dù mười hai tuổi đột phá Linh Vũ lục trọng cũng không chứng minh được thiên phú.
Phải biết, đối với thiên kiêu chân chính, tu vi cao không đồng nghĩa với bất khả chiến bại!
"Vậy nếu con có thể leo lên, có phải sẽ có tư cách tiến vào Thái Bạch Tiên Sơn tu luyện không!?"
Tần Hạo ánh mắt kiên định nhìn Đăng Tiên đài, chuẩn bị dùng hành động chứng minh mình vượt trội hơn tên ca ca ngu xuẩn kia.
"Ắt xì!"
Tại Vạn Ma Tháp, Tần Phong bỗng dưng hắt xì một cái, thầm nghĩ không biết là cô nương nhà ai lại đang nhung nhớ mình.
"Đinh đông, chúc mừng ký chủ đoạt được cơ duyên thiên tuyển chi tử, thu được 70 vạn điểm nhân vật phản diện!"
"Chỉ có 70 vạn điểm!?"
Tần Phong chép miệng, không ngờ Phương Thường càng ngày càng mất giá, tình yêu huynh đệ của hắn dành cho y cũng sắp cạn rồi.
"Tuy Phương Thường mất giá, nhưng y còn bốn vị trí Đại Đế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861846/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.