Ma Tộc xung quanh nghe nói là sự thật, đều vui mừng đến phát khóc. Mấy chục vạn năm qua, Ma tộc bọn họ bị giam cầm ở chốn quỷ quái này không thấy ánh mặt trời. Ngày hôm nay, rốt cuộc bọn họ đã nhìn thấy ánh hy vọng thoát ra.
"Chủ nhân, hóa ra ngài là anh hùng của Ma tộc ta!" Khuôn mặt nhỏ của Phong Tình ửng hồng tiến lên, ngẩng đầu một góc bốn mươi lăm độ tràn đầy vẻ hâm mộ.
"Hừ, ta dẫn ngươi đi gặp Phụ Thân!"
Hồng Hạnh mặt lạnh lùng kiêu ngạo bước lên, nhanh chóng ngăn cách hai người, dẫn Tần Phong đi gặp thủ lĩnh Ma Tộc.
"Được thôi!"
Tần Phong bất đắc dĩ nhún nhún vai, chỉ đành tạm thời tách khỏi tiểu Mị Ma đáng yêu.
Dọc đường đi, Tần Phong không nói một lời, chỉ đi theo sau lưng Hồng Hạnh, ánh mắt chăm chú vào đôi chân dài kia, cảm thấy dương khí tràn đầy. Dù cố gắng dời tầm mắt đi, bổn tọa cũng chẳng nghĩ ra đôi giày kia màu gì...
Trên khuôn mặt lạnh lùng kiêu ngạo của Hồng Hạnh chợt hiện lên một tia ửng hồng. Nàng ta có thể rõ ràng cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng phía sau.
Chỉ là mỗi lần quay đầu nhìn lại, nàng ta đều thấy Tần Phong mang bộ dáng quân tử lễ độ.
Cuối cùng không chịu nổi ánh mắt trực tiếp của Tần Phong, nàng ta bèn lấy ra một mảnh vải, quấn quanh đôi chân thon dài của mình.
"Tại sao lại che đi!? Đồ tốt như vậy mà che đi thì dương khí từ đâu mà ra! Thật là phí phạm!"
Tâm tình Tần Phong nhất thời không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861842/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.