“Chủ nhân của thỏ ta là tuyệt nhất!”
Tiểu Bạch vui vẻ cọ cọ vào người Tần Phong, sau đó một ngụm nuốt chửng hạt giống xuống bụng.
Hựu Dung vội la lên: "Còn chưa biết hạt giống có tác dụng gì, sao ngươi lại để nó ăn!?”
"A ô... buồn ngủ quá!"
Tiểu Bạch đột nhiên ngáp một cái thật to, cuộn tròn trong ngực Tần Phong rồi ngủ thiếp đi.
Cùng lúc đó, toàn thân Tiểu Bạch nổi lên ánh sáng màu xanh lá. Trên cái đầu nhỏ của nó mọc ra một cái mầm non xanh biếc, một nhánh trắng tinh với hai chiếc lá non.
“Nảy mầm rồi!?”
Tần Phong ném ánh mắt đầy hoài nghi về phía cái mầm non, thầm băn khoăn không biết nếu bây giờ luộc Tiểu Bạch lên, thì món này sẽ được tính là đồ chay hay đồ mặn.
"Đây là..."
Hựu Dung như nghĩ tới điều gì, nàng vội vàng thu dọn hành lý: “Ta cần quay về Dược Thần cốc xác nhận lại! Trước khi ta trở về, tuyệt đối không được nói chuyện Tiểu Bạch nảy mầm cho người khác biết!”
Đối với chuyện này, Tần Phong cũng không ngạc nhiên.
Dù sao, lần này hệ thống đã hét cái giá cao nhất trong lịch sử: năm trăm vạn điểm nhân vật phản diện, cao hơn gấp mấy lần so với Thánh Nhân thẻ tre của Lâm Tam hay Vô Cấu chi tuyền của Phương Thường. Hựu Dung có phản ứng như vậy cũng là điều dễ hiểu.
Tần Phong vừa nghĩ tới nhị đệ mất đi cơ duyên có thể gặp nguy hiểm, hắn liền trằn trọc không yên. “Nói gì thì nói, nó cũng là huynh đệ chí thân, là tay chân của ta!”
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861826/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.