"Các ngươi tự tiện xông vào Âm Nguyệt hoàng triều của ta, còn đả thương đệ nhất thánh tử ngay trước mặt lão phu. Đây là thấy lão phu nhiều năm không xuất thủ, nên nghĩ lão phu già rồi, hết thời rồi phải không!?"
Ngữ khí của Đế Sư Vô Đạo rất nhẹ, nhưng lại lộ ra uy nghiêm vô thượng.
"Chúng ta không dám tự tiện xông vào Âm Nguyệt hoàng triều, cũng không có ý mạo phạm Đế Sư!"
Yến Vân Thập Bát Kỵ cảm nhận được áp lực to lớn, cung kính ôm quyền nói:
"Chúng ta đã nói rõ nguyên nhân với Lục Đạo Đế Quân. Là do Đế Tú của quý quốc vô ý mang tiểu công chúa của tộc ta về đây. Thiếu tộc trưởng sốt ruột muội muội nên mới dẫn người tới. Về phần đả thương đệ nhất Thánh Tử, thuần túy chỉ là hiểu lầm. Thấy thiếu tộc trưởng đánh nhau với người khác, chúng ta không ra tay ngăn cản thì thật sự không hợp đạo lý."
Một phen lý lẽ đanh thép, khiến người ta không tìm ra kẽ hở.
"Ừm!"
Đế Sư Vô Đạo nghe nói Lục Đạo Đế Quân đã đồng ý, liền gật đầu, không muốn tiếp tục làm khó bọn họ.
"Ai nói ta muốn về nhà!"
Điềm Điềm sốt ruột, lớn tiếng nói:
"Vừa rồi Phong ca ca lại cứu ta một lần nữa, dựa theo quy củ của Đại Mạc chúng ta..."
Chỉ là nàng còn chưa nói xong "vận mệnh tương lai" của mình thì đã bị xách cổ áo.
"Đừng quậy nữa, đi mau!"
Mạc Đao một tay xách theo Điềm Điềm nhảy lên lưng Côn, như sợ Đế Sư Vô Đạo đổi ý. Trước khi đi, hắn vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861801/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.