"Các ngươi là ai, tại sao lại gây sự trong thành!?"
Thành chủ bước lên, cố gắng giải tỏa bầu không khí lúng túng. Ánh mắt ông ta sắc như dao, quét qua Tần Phong, rõ ràng là muốn một lời giải thích hợp lý, nếu không sẽ không để yên.
"Ai gây sự chứ!?"
Tần Phong lập tức kêu oan:
"Ta vừa rồi đang nghỉ ngơi trong quán trọ, hảo tâm gọi cho vị Nam Phong công chúa này một con gà, ai ngờ nàng ta vô duyên vô cớ ra tay tấn công ta. Ta đây là 'tránh hiểm' khẩn cấp, tự vệ chính đáng thôi mà."
"Ta làm chứng!!"
Chủ quán trọ từ đâu chạy ra, nước mắt lưng tròng, chỉ vào mặt Nam Phong công chúa mà buộc tội đã phá hủy cơ nghiệp của mình.
"Thấy chưa! Con mắt của quần chúng lúc nào cũng sáng suốt!"
Tần Phong lập tức chiếm lấy đỉnh cao đạo đức, nghiêm giọng lên án đám người Nam Phong công chúa.
"Tần Phong, ngươi bớt nói nhảm ở đây đi! Hôm nay ngươi đừng hòng rời đi!"
Nam Phong công chúa tức đến nghiến răng kèn kẹt, quay đầu thỉnh cầu thành chủ ra tay, lười tranh luận thêm với cái tên mồm mép này.
Tần Phong!? Chẳng lẽ là tên Đệ Nhất Thiên Kiêu Hoang Cổ đó sao!?
Sắc mặt thành chủ khẽ biến, trong lòng thầm kêu khổ.
Một bên là Nam Phong công chúa của Đại Hạ triều, một bên là con trai thứ ba của Âm Nguyệt vương triều. Cả hai đều là những vị tổ tông mà ông ta không thể đắc tội nổi.
Nếu biết hai vị tổ tông này đang đánh nhau, có cho vàng ông ta cũng không đến vũng nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861770/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.