Bộ dạng Tần Phong lúc này trông vô cùng chật vật, áo trắng rách bươm. Nhưng cả người hắn lại toát ra khí chất như một thanh tuyệt thế bảo kiếm, sắc bén đến mức khiến người ta không dám nhìn thẳng. Và dĩ nhiên, trên vai hắn vẫn là con thỏ vô sỉ quen thuộc.
Hựu Dung co rúm đồng tử, thầm gào lên: 'Chẳng lẽ... trận vừa rồi là Tần Phong đánh sao!?'
Nàng vội lắc đầu, không thể nào! Uy lực kinh thiên động địa như vậy, làm sao có thể phát ra từ một tên Nhập Đạo Lục trọng? Ít nhất cũng phải là cường giả Sinh Tử cảnh huyết chiến! "Đi theo ta!"
Tần Phong không nói hai lời, một tay vác Hựu Dung lên vai, xoay người chạy như bay.
“Á! Tên khốn! Ngươi thả ta ra! Thả ra không ta la làng lên bây giờ!”
Hựu Dung bị hành động bất thình lình này dọa cho hết hồn, liều mạng giãy dụa.
Ấn tượng đầu tiên về Tần Phong đã không tốt đẹp gì, giờ hành vi "thô bạo" này của hắn càng khiến đầu óc nàng tự động "bổ não" ra cả một vở kịch: 'Trời ơi, hắn muốn... làm bậy sao!? Mình có nên cho hay không!? Không cho, lỡ hắn nổi thú tính thì sao!? A, đây là sự vặn vẹo của nhân tính hay sự xuống cấp của đạo đức!? Mà nếu cho... thì phải làm thế nào!? Mình có muốn không? Không muốn thì mất mạng, mà muốn thì... sau này còn mặt mũi nào nhìn đời!?'
“Im lặng chút coi!”
Tần Phong không nhịn được, đưa tay... Bốp!... một phát vào mông Hựu Dung.
“Ngươi...!!”
Hựu Dung vừa thẹn vừa tức, mặt đỏ bừng.
Nàng đường đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861751/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.