Lúc này, đám đông xung quanh cũng vội vàng xúm vào can ngăn, khuyên Hựu Dung đừng chấp.
"Hựu Dung tiểu thư, Tần công tử không cố ý đâu!"
"Tần công tử cứu mười mấy vạn người, còn sống được đã là kỳ tích rồi."
"Đúng á, cô nhìn sắc mặt ảnh kìa, trắng bệch như sắp thăng, đi hai bước là té."
"Còn không phải sao! Ta đỡ Tần công tử đi có trăm thước mà ảnh té năm lần lận!"
"Hựu Dung tiểu thư, cô đừng lo, cả Hoang Cổ ai cũng biết cô là đại khuê nữ mà."
...
Tần Phong vừa nghe là "hàng còn tem" (khuê nữ) thì lập tức hết sạch hứng thú. Hàng chưa bóc không phải gu của hắn. Hắn chán nản xách Tiểu Bạch rời đi.
"Các ngươi nói hắn giúp mười mấy vạn người giải độc!?"
Hựu Dung kinh ngạc nhìn theo bóng lưng Tần Phong, trong lòng khó mà tin nổi.
Vừa rồi nàng giúp Nam Phong Công chúa giải độc đã phát hiện, độc tính cực mạnh, ngay cả Nguyên Đan cảnh cũng không chống nổi. Nàng trị cho một người mà đã thấy mệt bở hơi tai, thế mà Tần Phong dám cân cả mười mấy vạn người.
Điềm Điềm vênh mặt đầy kiêu ngạo:
"Phong ca ca của ta là bách độc bất xâm, máu của huynh ấy giải được độc."
"Bách độc bất xâm!"
Mắt đẹp của Hựu Dung lập tức sáng rực. Nàng nhìn chằm chằm Tần Phong, trong đầu lập tức nảy sinh ý nghĩ... muốn bắt về mổ xẻ nghiên cứu.
Nàng từng đọc về thể chất này trong sách cổ. Nghe nói có thể giải mọi độc tố, máu chính là thần dược giải độc mạnh nhất. Không ngờ hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861739/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.