"Mẹ nó, gia hỏa này còn là người sao!?”
Đám người ở bên trong Đại Hà kiếm khí khó có thể tin mà trừng to mắt.
Thả ra Đại Hà kiếm khí lâu như vậy, nhưng vẫn có thể sử dụng trọng đồng đi đối phó với nhóm người khác, sự kinh khủng của Tần Phong đã vượt qua sự hiểu biết của bọn họ, đồng thời trong lòng cũng âm thầm sinh ra một loại sợ hãi.
Cái gọi là đại tranh chi thế, mạnh thì sống, yếu thì vong! Nhưng hôm nay đại tranh chi thế còn chưa mở ra, Tần Phong liền lấy tư thế vô địch trấn áp Hoang Cổ, không có người nào dám tranh đoạt với hắn, đại tranh chi thế cũng biến thành cái sân khấu riêng cho hắn "múa".
"Lui!!"
Có người quả quyết hạ lệnh rút lui.
Bọn họ đã nhìn ra, muốn tranh đoạt Đạo Quả từ trong tay Tần lão lục là chuyện không thực tế, tốt nhất vẫn nên đi tìm thằng nhóc vừa mới ăn trộm thành công kia, cướp đoạt đạo quả của y có lẽ còn dễ thở hơn.
Rất nhiều thế lực đang chống chọi với Đại Hà kiếm khí, buộc phải nhanh chóng rút lui khỏi trận pháp.
Chỉ là bọn họ vừa rút lui, những người còn lại liền lập tức cảm nhận được áp lực tăng vọt, thế là cũng đành cúp đuôi chạy theo.
“Tên hỗn đản này!!”
Vu Lan vô cùng tức giận.
Rõ ràng nói là đến giúp nàng đối phó "ngoại nhân", ai ngờ hắn quay sang "xử" luôn cả người nhà Lam Ma cung.
Nếu không phải nàng phản ứng nhanh, kịp thời bố trận phòng ngự thì chỉ sợ mấy trăm đệ tử Lam Ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861706/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.