"Ngươi... ngươi nói bậy! Ai chủ động hôn ngươi!"
Vẻ mặt Vu Lan rõ ràng có chút bối rối, mặt đỏ ửng lên.
"Sao lại không?"
Da mặt Tần Phong vẫn dày như tường thành, đếch quan tâm ánh mắt thiên hạ.
"Ồ!!"
Đám người Lam Ma cung lộ vẻ mặt đầy thâm ý, không ngờ thiếu cung chủ nhà mình bề ngoài trông thanh thuần thế, mà lén lút "chơi" cuồng dã quá vậy.
"Ngươi, ngươi cút đi!"
Vu Lan tức đến nói không nên lời, nàng quay phắt đi, không thèm chấp cái tên tiện nhân này nữa.
Tần Phong tiến tới, một tay kéo Vu Lan vào lòng, mặt đối mặt, thâm tình nói: "Ta biết bây giờ nàng đang giận, nhưng tin ta được không? Cho ta một cơ hội giúp nàng. Ta biết nàng bảo ta cút, thật ra chỉ là ngại ngùng thôi. Nàng không biết mình thực sự muốn gì, đúng không?"
"Ối giời ơi!"
Mấy tiểu cô nương Lam Ma cung lần đầu thấy kiểu lưu manh này, nhưng các nàng biết, không khí này là phải gào lên.
"Đến với nhau đi!"
"Đến với nhau đi!"
"..."
Thiên Quân, Vạn Mã đực mặt ra.
Ai ngờ không khí đang căng như dây đàn, chỉ trong nháy mắt đã "hóa thù thành bạn". Tần Phong cứ thế nghiễm nhiên trở thành "con rể" trong lòng đám người Lam Ma cung.
Trong thời khắc gian nan, không gì sánh bằng một "nam nhân tốt".
"Ngươi..."
Vu Lan cảm nhận hơi thở Tần Phong gần trong gang tấc, gương mặt ấm áp phả ra, khiến trái tim nhỏ của nàng đập loạn xạ.
Trời ơi! Sao mình lại có cảm giác với cái tên tiện nhân này chứ!? "Đinh, chúc mừng túc chủ khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861699/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.