Trong một thời gian.
Toàn bộ bí cảnh Côn Luân trở nên vô cùng náo nhiệt, dường như tất cả mọi người đều đang lùng sục Phương Thường, Vu Lan cùng Lâm Tam.
“Đệt! Đây chắc chắn là trò của một thằng 'lão lục' nào đó!”
Ba người (Lâm Tam, Phương Thường, Vu Lan) tức đến hộc máu, chửi ầm lên.
Người trong nhà hiểu chuyện nhà mình, đúng là bọn họ tìm được một ít bảo vật ở bên trong bí cảnh Côn Luân, nhưng tuyệt đối không ghê gớm như tin đồn. Rõ ràng là có một thằng 'lão lục' đang núp lùm ném đá giấu tay, hãm hại bọn họ.
Đồng thời, bọn họ cũng cảm thấy vô cùng phiền muộn, tại sao thằng cha "lão lục" này lại biết rõ trên người bọn họ có bảo bối? Bao nhiêu người không chĩa, cớ sao cứ nhằm đúng ba đứa bọn họ mà chĩa?
Lâm Tam lẩm bẩm: "Sao mình cứ thấy cái kiểu chơi này nó quen quen thế nhỉ...?"
. . .
Biển máu.
Đây là một tuyệt địa khét tiếng khác trong bí cảnh Côn Luân.
Sau khi tách khỏi Thiên Quân, Vạn Mã, vì quá nhàm chán nên Tần Phong liền xách Tiểu Bạch đi đến biển máu. Nó không phải là một vùng biển nước mênh mông, mà là một biển hoa... đỏ rực như máu.
Tục truyền, biển hoa máu đỏ này quanh năm đều truyền ra tiếng khóc thê thảm, phàm là người đi vào tầm bảo thì chưa bao giờ thấy đi ra, cũng không ai biết rốt cuộc bên trong có sự tồn tại đáng sợ nào.
Cũng chính vì lý do này mà biển máu là khu vực rất ít người khai phá trong bí cảnh Côn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861678/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.