Lão ma đầu nhịn không được mà phun tục: "Mẹ kiếp! !"
Nếu không biết thì còn tưởng đây là bản sao của Tần Phong.
Bất quá Nam Minh Ly Hỏa của Tần Phong đúng là khắc tinh của lão. Mà lão lại tiếc mạng như thế, tự nhiên không dám cùng Phương Thường đi cược mạng. Cuối cùng, trải qua một phen cò kè mặc cả, lão đã chịu nói ra một phần nhỏ cho Phương Thường.
Phương Thường cũng không muốn ép lão ma đầu, y tin sớm muộn gì mình cũng đạt được bản đầy đủ của Thôn phệ ma công, từ đó sáng chế ra ma công càng cường đại hơn: "Từ từ sẽ đến, không nóng nảy!"
Phương Thường dùng tay che mông rồi quay đầu lại, thề nhất định sẽ làm cho Tần Phong hoàn trả gấp trăm lần: "Ẩn nhẫn, ta hiện tại phải học được ẩn nhẫn!"
. . .
Bên ngoài bí cảnh Côn Luân, trong một cái hẻm nhỏ.
Bạch Nhật đặt một chiếc giỏ trúc đầy món ăn ở trước mặt lão ăn mày.
Đây là lão ăn mày mà hắn đã gặp khi bị phế tu vi và bị vứt ở đầu đường xó chợ. Mặc dù hai người không giao lưu nhiều, những cũng coi như từng sóng vai đi kiếm miếng cơm.
Cũng chính vì trải qua đoạn thời gian thống khổ này, cho nên sau khi được Tần Phong nhặt về thì hắn thường xuyên mang đồ ăn đến cho lão ăn mày.
Lão ăn mày không có chút ngượng ngùng nào, ông ta duỗi bàn tay xám tro, dính đầy bụi bẩn ra, cho dù làm bẩn y phục sạch sẽ của Bạch Nhật thù hắn cũng không thèm bận tâm tới: "Ngươi rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861672/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.