"Ca hát chúc mừng!?"
Thiên Quân, Vạn Mã sững người tại chỗ, thấy sao cũng giống như đại thần đang nhảy múa.
Là bọn họ không hiểu nghệ thuật, chỉ là con kiến dưới bùn đất cho nên không hiểu hải âu nơi chân trời.
Lúc này, tất cả các đại thế lực ở Hoang Cổ đều đã nhận được tin tức, bí cảnh Côn Luân sẽ mở ra vào năm ngày sau.
“Bí cảnh Côn Luân!”
Phương Thường đứng trước núi thây biển máu, sát khí vô tận không ngừng vờn quanh thân.
Y có một linh cảm cực kỳ mãnh liệt rằng bên trong bí cảnh Côn Luân sẽ có cơ duyên thuộc về mình, chỉ cần đạt được thì y có thể hạ gục các lộ thiên kiêu, đạp tiện nhân Tần Phong kia xuống chân.
Từ đó trong bầu trời Hoang Cổ, nơi nào Phương Thường y xuất hiện thì lập tức sẽ có người dâng thuốc lá.
“Rốt cuộc cũng mở ra!?”
Bên cạnh Tần Hạo, hư ảnh lão giả đưa tay vuốt vuốt râu, lão biết rõ đây chính là lúc Tần Hạo nên xông phá ra ngoài, cứ để y một mực ru rú ở nhà cũng không được, cường giả thì cần máu và lửa để rèn luyện.
"Tần huynh, ngươi sẽ đi đúng không?!"
Lúc này Lâm Tam phiêu bạt bên ngoài cũng đang nhìn về phía Nguyệt Thần cung.
Được vinh danh là đệ nhất kiếm trăm năm sau, nhưng từ khi bị Tần Phong đả kích vào bảy năm trước, y liền một mực khổ tu kiếm đạo, hiện tại đã không kịp chờ đợi mà muốn đấu kiếm với Tần Phong….
...
"Đến, đến, đến, học chó sủa liền cho ngươi ăn!"
Một đám lưu manh côn đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861655/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.