Dịch quán Ngoại sứ tiết.
Kể từ lần đi tìm Tần Phong nhờ giúp đỡ, Nam Phong công chúa liền hoàn toàn tự bế.
Nàng tự nhốt mình trong phòng, mặc kệ ai cũng không muốn gặp, trong đầu chỉ toàn là hình ảnh ngày đó bị Tần Phong mạnh mẽ áp chế, buộc mình phải trổ tài miệng lưỡi.
“Phương Thường, rốt cuộc thì ngươi đang ở nơi nào!?”
Nam Phong công chúa ủy khuất nằm trên giường rơi lệ.
Nếu như Phương Thường còn ở đây thì nàng căn bản không cần vì cứu môn sinh thiên tử mà phát sầu, cũng sẽ không bị Tần Phong khi dễ như thế.
“Công chúa đại nhân, vẫn còn có chút khả năng!”
Lão giả bảo hộ sứ đoàn ở ngoài cửa chậc chậc tán thưởng, cảm thấy chính mình trước đó đã xem thường vị công chúa đại nhân này.
Vốn cho rằng nàng đi tìm Tần Phong là bảo hổ lột da, nhưng cuối cùng lại chứng minh Nam Phong công chúa thật sự lợi hại, một mình một ngựa đi gặp, lại không hề thua đấng mày râu, chỉ dựa vào há miệng liền thuyết phục được Tần Phong…
Lúc này.
Đám môn sinh thiên tử được thả ra đã tụ tập đầy đường, bọn họ thật sự rất bất mãn với hoàng triều Âm Nguyệt.
“Mẹ nó, có ý gì, muốn bắt liền bắt, muốn thả thì thả!”
“Đây là không xem môn sinh thiên tử chúng ta ra gì!”
“Hoàng triều Âm Nguyệt, lão tử sẽ không để yên cho ngươi!”
“.........”
Ngay lúc đám môn sinh thiên tử đang hùng hổ mắng chửi thì Tần Phong đi đến.
“Tần Phong, ngươi tới làm gì!?”
Bọn họ mặt lộ vẻ cảnh giác, chỉ sợ Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861645/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.