“Khá lắm, tiểu thuyết cũng không dám viết cái dạng này!”
Tần Phong nhịn không được chửi bậy:
“Vừa bị ta tách ra Phật tính, một tháng sau liền gặp Đạo Tâm. Mẹ nó, đây là trần trụi đem nhân vật phản diện bọn ta trở thành thanh điểm kinh nghiệm!”
Giờ khắc này, Tần Phong không nhịn được.
Bí Cảnh Côn Luân vào một tháng sau, hắn chắc chắn phải có Vô Cấu Chi Tuyền. Jesus cũng không cản được!
Bất quá, muốn thành công được Vô Cấu Chi Tuyền trong Bí Cảnh Côn Luân công nhận, thì lấy tu vi Linh Vũ nhất trọng của hắn bây giờ là không được.
Đến lúc đó, toàn bộ thiên kiêu dưới 30 tuổi của Hoang Cổ đều biết đến Bí Cảnh Côn Luân và mò tới để tìm kiếm cơ duyên cho mình.
Không giống như tham gia vòng loại sinh tử đấu, những thiên kiêu có cấp bậc thấp nhất cũng phải cỡ cao thủ như Nhất Kiếm, Vu Lan.
Coi như hắn nắm giữ thực lực giết rồng thì cũng chơi không lại nhiều thiên kiêu như vậy.
Tối đa cũng chỉ có thể miễn cưỡng cầu sinh chứ không cách nào tự do hành động.
Ít nhất cũng phải đột phá đến Nhập Đạo Cảnh, mới có thể tự do hành động bên trong Bí Cảnh Côn Luân.
“Thời gian một tháng có chút ngắn!”
Tần Phong phát hiện thời gian không đủ dùng.
Cho dù hắn 24 giờ không ăn không uống, dốc toàn lực tu luyện thì cũng chỉ có thể trong một tháng nhiều nhất đột phá được hai tiểu cấp.
Nó thậm chí có thể dẫn đến sự mất ổn định của căn cơ, điều này thực sự lợi bất cập hại.
Hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861634/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.