“Quả nhiên giống như trong truyền thuyết, thấp hèn!”
Gương mặt xinh đẹp của Vu Lan khẽ ửng đỏ lên, bị ánh mắt nhìn chằm chằm của Tần Phong làm cho toàn thân không được tự nhiên.
Mặc dù nàng biết mỹ mạo của mình rất hấp dẫn nam nhân, nhưng nàng vẫn không thể chịu được loại ánh mắt nóng hừng hực của Tần Phong, như thể có thể nuốt chửng nàng bất cứ lúc nào.
“Ai nha thỏ mẹ, ngươi cuối cùng cũng đi ra!”
Tiểu Bạch lảo đảo ngồi bệt dưới đất, mí mắt càng ngày càng nặng, cuối cùng nhịn không được liền ngủ thiếp đi.
Mặc dù nó có thiên phú cấp sử thi, nhưng nó vẫn chỉ là một con thỏ có tu vi Siêu Phàm cửu trọng. Đối mặt với nhiều cao thủ Linh Vũ Cảnh, thậm chí còn có cao thủ Nhập Đạo cảnh, tất cả đều là dựa vào niềm tin mới có thể chống đỡ đến bây giờ.
Bây giờ nhìn thấy Tần Phong đi ra, nó cuối cùng cũng không chịu nổi.
“Ngủ đi!”
Tần Phong nhẹ nhàng nhấc Tiểu Bạch từ dưới đất lên. Không giống con thỏ trắng muốt được nuôi ở nhà trước đây, bộ lông trắng của Tiểu Bạch gần như bị máu nhuộm đỏ, so với thỏ hoang còn thảm hơn gấp mấy chục lần.
Nhưng hắn không hề cảm thấy ghét bỏ, mà nhẹ nhàng ôm Tiểu Bạch vào lòng, mặc cho máu của nó nhuộm đỏ bộ y phục trắng tinh.
“Lão đại!”
Thiên Quân hùng hục chạy tới, ra sức nịnh nọt, tận lực sắm tròn vai chó săn.
“Tiện nhân!!”
Ánh mắt của người xem trong toàn trường đều tràn đầy khinh bỉ, không nghĩ tới gã là người như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861619/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.