Tần Hạo nhìn thẳng vào Lâm Tâm Nhi, âm thanh bình thản nói:
"Ta nhớ hồi nhỏ ca ca đã từng nói với ta một câu, ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, đừng khinh thiếu niên nghèo. Ta bây giờ tuy phế, nhưng không có nghĩa là ta sẽ không thể quật khởi.”
"Phải không!?"
Lâm Tâm Nhi vừa mới bị một màn kia hù dọa, bây giờ cố tỏ ra trấn định:
"Tốt lắm, ba năm sau chúng ta hẹn nhau chiến một trận ở đế đô, nếu như ngươi thua, vậy thì phải giải trừ hôn ước trước mặt mọi người!"
"Muốn giải trừ hôn ước thì cần gì phiền toái như vậy!"
Tần Hạo đi thẳng tới trước bàn, gọn gàng viết xuống một phong thư bỏ vợ.
"Ngươi, ngươi dám thôi ta!!"
Lâm Tâm Nhi trừng to mắt, khó có thể tin, nghiêm trọng hoài nghi mình còn đang mơ chưa tỉnh.
Tình cảnh của Tần Hạo bây giờ chẳng khác gì kẻ không ai đoái hoài, vậy mà y lại nỡ lòng thôi mình.
Chẳng lẽ y không biết, giá trị duy nhất của y tại Tần gia là vì có hôn ước với tiểu công chúa của Thiên Tâm Thành sao!? "Ba năm sau, chúng ta gặp ở đế đô!"
Ánh mắt Tần Hạo sáng ngời, không sợ bất kỳ khiêu chiến nào.
"Hạo nhi!"
Tần Thiên kích động đến mức nước mắt lưng tròng, gã biết lão nhị đã có Vô Địch Chi Tâm, kế tiếp chính là phá vỡ rồi lập lại Chí Tôn Chi Vị.
Bây giờ gã lại không khỏi nghĩ đến đứa lớn Tần Phong, không biết hắn ở bên ngoài có bị người khi dễ hay không.
.........
Nguyệt Thần cung.
"Mau tấu nhạc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861590/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.