"Tần Phong, Phong ca, ta van cầu ngươi, buông tha ta, buông tha ta! Ta sẽ bồi thường trăm vạn linh thạch cực phẩm, ta sai rồi, ta sai rồi......"
Chu Đầu đã không còn phách lối như trước, kêu khóc cầu khẩn Tần Phong tha thứ cho gã.
Chỉ là, Tần Phong căn bản không thèm để ý tới gã, hắn chỉ đang chờ người phía sau xuất hiện.
Nếu thật sự giết chết Chu Đầu, hắn nhất định sẽ rơi vào bẫy của đối phương, không chỉ giúp người kia giải quyết thiên kiêu thế gia Chu Đầu mà còn thành công kéo cừu hận của Chu gia lên người hắn.
Ngược lại, nếu hắn không giết Chu Đầu, mà làm nhục gã bằng nhiều cách khác nhau, thì người đứng sau sẽ phải ra tay giải cứu Chu Đầu, bởi vì bọn họ đều được gửi đến hoàng triều Âm Nguyệt.
Đồng bạn bị sỉ nhục, lẽ nào lại khoanh tay đứng nhìn.
Tần Phong nhìn một vòng xung quanh, nhưng vẫn không nhận được thông báo của hệ thống. "Không có thiên tuyển chi tử, thật chẳng lẽ là ta nghĩ nhiều rồi!?"
"Không cần, không cần, ngươi không được qua đây!!"
Âm thanh gào thét thê thảm của Chu Đầu vang lên từ bên trong tiểu viện, khiến cho đám người có mặt tại hiện trường đều không nhịn được mà thầm mặc niệm ba phút cho gã.
Đường đường là môn sinh thiên tử của Đại Hạ, vậy mà lại bị một phàm nhân... chà đạp, bóng ma tâm lý này e là cả đời cũng không cách nào chữa khỏi.
“Đinh, chúc mừng túc chủ vũ nhục nhân cách của người khác, thu được 1000 điểm phản diện!”
Tần Phong lập tức đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861586/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.