Tử Diên cuối cùng cũng nổi giận, nàng đứng dậy, giơ tay thưởng cho Lâm Tam một cái tát.
Lâm Tam ngơ ngác tỉnh lại, không rõ tại sao Tử Diên lại ra tay đánh mình: "Đồ vật gì!?"
Tần Phong cũng thuận thế "tỉnh lại", mặt mũi tràn đầy vô tội hỏi: "Tử Diên tỷ tỷ, Lâm huynh, ngươi đang cầm cái gì!?"
Tử Diên thực sự khó mà nói đó là cái yếm, nên chỉ có thể tức giận dậm chân chạy ra khỏi sơn động, biến mất trong màn đêm: "Ta..."
"Đinh, chúc mừng túc chủ thành công đổ tội cho thiên tuyển chi tử, khiến đối phương bị nữ nhân chán ghét, thu được 500 điểm phản diện!"
Trong lòng Tần Phong nhẹ nhàng thở ra: "May mà ta đủ cơ trí!"
Hắn càng ngày càng cảm thấy hệ thống không đứng đắn.
Biết rất rõ ràng hắn là quân tử đứng đắn, lại còn để hắn rút được loại kỹ năng này, đây không phải muốn hủy hình tượng huy hoàng mà hắn xây dựng nhiều năm sao.
"A!"
Tiếng thét chói tai của Tử Diên truyền đến, hiển nhiên là gặp phải nguy hiểm.
Lâm Tam cũng không lo được tại sao Tử Diên đánh mình, y vội nắm lấy trường kiếm bên người rồi chạy ra khỏi sơn động: "Không tốt, xảy ra chuyện!"
Tần Phong càng ngày càng bất lực đối với thiên tuyển chi tử: "Không phải chứ? Vừa mới chán ghét thì liền tạo ra cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân để gia tăng độ thiện cảm!"
Hắn dứt khoát không chịu thua, hai chân đạp mạnh xuống đất, thân hình liền giống như mũi tên rời cung mà lao nhanh ra khỏi sơn động.
Ta dốc lòng muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4727053/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.