Đúng lúc này, một âm thanh non nớt phá vỡ bầu không khí nghiêm túc: "Lão tổ tông, không thể..."
Tần Thiên nhìn thấy Tần Phong chạy vào, vội vàng lên tiếng quở trách: "Phong nhi, ra ngoài!"
Thằng nhãi này không chỉ dám ồn ào trong Từ Đường mà còn chất vấn quyết định của Thủy tổ, thật sự không có quy củ.
Thủy tổ chẳng những không trách tội, mà còn khiển trách Tần Thiên: "Ngươi ngậm miệng!"
Sau đó, lão mặt tươi cười xoay người lại, vẫy vẫy tay với Tần Phong đang chạy tới.
"Vâng!"
Tần Thiên ủy khuất ghê gớm.
Đều là con cháu của lão tổ tông, nhưng tại sao lại bị đối xử chênh lệch như vậy? Chẳng lẽ vì gã không có tư chất Đại Đế?
Thủy tổ mặt mũi tràn đầy cưng chiều nhìn Tần Phong: "Phong nhi, ngươi mới vừa nói không thể, là có ý gì?"
Lão vốn đã yêu thích tiểu bối này, huống hồ Tần Phong lại là đứa trẻ hiểu chuyện từ nhỏ, thường xuyên mang theo đồ ăn ngon đến thăm lão. Không giống mấy tử tôn bất hiếu khác, ngoại trừ tìm lão đánh nhau thì gần như không có chuyện gì khác.
Khuôn mặt nhỏ của Tần Phong rất nghiêm túc, nói: "Chỉ có xuẩn tài mới suy nghĩ thông qua chiến tranh để thủ thắng, đánh thắng hao phí nguyên khí, đánh thua thì Tần gia lâm nguy."
"Xuẩn tài?"
Mấy vị lão tổ đều đồng loạt nhìn về phía Tần Thiên, tựa hồ muốn nói cái nồi này bọn hắn tuyệt đối không gánh, ngươi mới là gia chủ của Tần gia.
"Ta..."
Khóe mắt của Tần Thiên không tự chủ mà giật giật, trong lòng bốc lên một câu chửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4727046/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.