Lúc này—
Đệ thập tổ đứng ở bên cạnh, trầm mặc không nói, biểu thị mình đã bị tổn thương.
Nhất là câu thì thầm kia của Tần Phong: “Cái đồ chơi này mà cũng cần khổ luyện mấy chục năm?”, quả nhiên là mang đến cho ông cú đả kích trước nay chưa từng có.
“Ta cần yên tĩnh!”
Đệ thập tổ không ngừng tự an ủi mình: Không tức giận, không tức giận, đây là chắt mình, chắt mình.
“Đinh, phát hiện túc chủ không biết lễ phép, thu được 100 điểm phản diện!”
“Ta không lễ phép lúc nào!”
Tần Phong sững sờ tại chỗ, hoài nghi có phải hệ thống nói sai gì hay không.
Rất nhanh, hệ thống liền đưa ra đáp án: Không nghe lời lão nhân, chính là không biết lễ phép.
Tần Phong lập tức im lặng.
Đây đã là thời đại nào rồi, còn xem lời của lão nhân là thánh chỉ? Chẳng lẽ lời của lão nhân lúc nào cũng hoàn toàn đúng sao!? Quên đi!
Nó là hệ thống, nó nói gì cũng đúng!
Không biết lễ phép thì không biết lễ phép, không nghe lời lão nhân chính là không nghe lời lão nhân.
Đúng lúc này—
Mấy vị lão tổ khác của Tần gia đi ngang qua Tần Phong với vẻ mặt nghiêm túc, đầu còn không thèm ngoảnh lại, đi thẳng tới căn phòng cha mẹ hắn ở ngay sát vách.
“Chuyện gì xảy ra!?”
Tần Phong hiếu kỳ đi theo.
Vừa vào cửa liền gặp được mấy vị lão tổ đang vây quanh nhị đệ, trên tay còn cầm mấy quyển cổ thư so sánh với nhị đệ.
Chưa được vài phút, mấy vị lão tổ không còn cách nào che giấu mà kích động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4727036/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.