Lâm Nhất ra đường gặp ai cũng giúp cậu vốn dĩ luôn như vậy nhưng mà làm những việc này cậu cảm thấy rất vui có thể giúp đỡ người khác thật sự là một điều gì đó hạnh phúc nhất trong cuộc sống của cậu. Cậu làm những việc này ai ai cũng khen cậu ngoan ngoãn lễ phép sinh ra cậu trên đời này chắc bố mẹ cậu cũng hạnh phúc lắm
Đúng lúc đi đến tiệm sách cậu gặp Cẩm Mộng quả nhiên vẫn xinh đẹp như ngày nào ko có một chút thay đổi nào cả hiện cô đang làm thêm ở đây nói chung là chỉ làm việc bán thời gian thôi chứ công việc chính của cô ta là lừa đảo tiền của đàn ông, những tên ngu dốt mới thích cô ta thôi ai mướn cô ta xinh đẹp như thế làm gì
Lúc này cậu tính quay đầu đi cậu ko muốn gặp rắc rối gì với cô ta cả lỡ như Tống tổng xuất hiện ở đây thì ch*t chắc rồi cậu ko muốn số phận của cậu như trong sách kể đâu, cô ta đã nhìn thấy cậu rồi thì làm sao có thể bỏ qua mà ko gọi được chứ
“Lâm Nhất tôi nè sao cậu cứ tránh né tôi như vậy tôi đâu có làm gì cậu đâu” cô ta đưa tay ra nắm lấy cổ tay của Lâm Nhất cho dù cậu muốn giật tay ra cũng ko được nếu như mạnh quá thì cô ta sẽ ngã mà ngã thì người bị nói là ai? Là cậu chứ còn ai nên cậu đành phải quay lại để nói chuyện với cô
“Ko phải lần tôi đã nói rõ với cô rồi sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-dang-yeu-den-nhu-vay/2711041/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.