Hắn nhìn Lâm Nhất sắp khóc đến nơi tay hắn bỏ ly xuống không muốn trêu ghẹo tên chết nhát dễ khóc này nữa, hắn đưa tay tính xoa mái tóc mềm mượt của cậu thì một cánh tay bắt lại không cho hắn chạm vào Lâm Nhất.
Nhìn thấy tên vừa bắt cổ tay mình thì ánh mắt sắc bén của hắn nhìn lên sự ghét bỏ đến tột cùng hiện lên từ ánh mắt đó của hắn, Tống Phong hắn rất ghét người khác chạm vào hắn một chút cũng không muốn chạm vào ngoại trừ hắn thích ra
“Bỏ cái ghê tởm của cậu ra khỏi người tôi”
Trình Dương đứng chỗ khuất ở đằng kia nhìm hai người này nói chuyện nãy giờ mặc dù hắn không nghe thấy gì nhưng hắn thấy được sự sợ sệt của Lâm Nhất nên hắn mới quyết định đi qua mặc dù biết rằng hắn sẽ bị ghét nhưng hắn cũng muốn giúp cậu giải vây, mới vừa đi qua đập vào mắt hắn là cái đôi mắt sắp khóc của Lâm Nhất làm hắn khó chịu cũng giống như lúc hắn đánh cậu vậy
“Anh có tư cách gì mà bắt nạt cậu ấy như vậy hả một con người cao cao tại thượng như anh vậy mà không biết xấu hổ đi bắt nạt bé ngoan như vậy sao”
“Bé ngoan” mắt hắn nheo lại nghi ngờ cái tên Lâm Nhất này có biệt danh cũng đặc biệt thật đấy cậu có thật như cái tên đó không trong lòng hắn thật sự không thể nào tin tưởng nổi được vì hắn đã bị lừa một lần rồi chắc chắn hắn sẽ không bị lừa thêm lần thứ hai nữa
“Ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-dang-yeu-den-nhu-vay/2711019/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.