Cậu hoang mang nhìn dòng tin nhắn một lúc lâu, mãi cũng chẳng biết ai nhắn cho cậu. Ai đâu có rảnh tự nhiên đi nhắn cho cậu cái dòng tin nhắn đó chứ. Đầu cậu luôn suy nghĩ tay cậu gõ chữ xoá liên tục cuối cùng cũng nhắn ra
'anh là ai??? Nhắn cho tui làm cái gì?? Bắt cóc tui hả??'
Phía bên Tống Phong đã nhận được tin nhắn của cậu cũng phì cười sao lại có một cậu bé ngốc đến như vậy sợ bị bắt cóc :)) 'cậu không nhớ tôi thật sao chúng ta vừa gặp nhau ở bữa tiệc mà' nhắn thêm cái sticker con mèo đáng yêu có chút ngốc ngốc
Tay cậu tiếp tục gõ nhưng não cậu vẫn không nghĩ ra được người đang nhắn tin cho cậu là ai, cậu nghĩ đến người này người kia còn nghĩ đến cả tên Tống Phong nhưng mà tên đó làm gì có chuyện nhắn tin cho cậu, mà mắc gì phải nhắn cho cậu ( là nó nhắn đó con :D) 'rồi rồi anh là ai mới được chứ vòng vo dài dòng quá tui nghĩ không có ra, anh mà không nói thẳng là tui block anh đó nha'
'Tôi là Tống Phong' mặt hắn nở ra một nụ cười đó giờ chưa từng thấy nếu có ai ở đây họ cũng bất ngờ cho mà xem.
Cậu bất ngờ khi biết được người nhắn cho cậu là Tống Phong không là vừa mới nghĩ qua sao, thật vô lí mới nói đến chỗ hắn học thôi hắn có cần phải như thế thật không? “ anh vậy mà làm thật sao anh không tui đùa anh hả, mà nè sao anh có số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-dang-yeu-den-nhu-vay/2710998/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.