Lâm Nhất nhắn tin cho Tống Phong vì cậu cũng đang nhớ hắn, mấy ngày đây trong đầu cậu chỉ hình bóng của hắn. Lúc bé đáng yêu Lâm Nhất tỉnh dậy không thấy Tống tổng đâu trong lòng đột nhiên cảm thấy lo sợ, cậu sợ rằng hắn bỏ đi sẽ không thèm cậu nữa những dòng tin nhắn Lâm Nhất nhắn cho hắn cũng chỉ là giả vờ vui vẻ mà nhắn, hiện tại cậu đang rất buồn cậu muốn khóc.
Xuống nhà Lâm Nhất tìm người để trò chuyện cùng mình cậu muốn giải bầy hết tất cả những suy tư của mình cho người khác nghe xem họ có cách nào có thể giải quyết được không, cậu chưa bao giờ nghĩ bản thân sẽ có loại cảm giác như thế này cả.
Cậu nhìn thấy mẹ cậu đang ngồi trên chiếc ghê sofa kia, cậu lại gần bà nhưng chẳng biết tâm sự thế nào cho phải sợ khi nói ra bà ấy sẽ ghét cậu thì sao? Giờ cậu chỉ dám ngồi nhìn bà, nhìn chằm chằm một lúc lâu bà cũng cảm nhận được cậu nhóc nhà mình đang có tâm sự gì đó nên bà buộc phải hỏi trước cho Lâm Nhất không bị căng thẳng.
“Sao vậy Lâm Lâm con có chuyện gì nói cho mẹ biết”
Nghe thấy tiếng bà hỏi thì cậu đã bất căng thẳng hơn lúc đầu, hai bàn tay đan xen vào nhau ánh mắt đang nhìn bà lại đột nhiên hạ xuống nhìn sàn nhà, cậu phải nghĩ xem nói gì cho phải đây không lẽ giờ cậu kêu cậu có cảm giác với Tống Phong à, sợ bà không chịu được sẽ không cho cậu gặp hắn nữa nhưng giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-dang-yeu-den-nhu-vay/2710975/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.