~Editor: Diệp Quân
~Tác giả : Linh Linh Thất
****
Nam Hiên Diệc nhìn ra Doãn Nhược An giả ngốc, liễm hạ ám mang trong mắt, gợi lên khóe môi đạm nhiên cười: "Trẫm nói, hoàng hậu liền thay kiện áo lụa màu vàng kia bồi trẫm dùng bữa đi!"
Doãn Nhược An gian nan nuốt nước miếng, chớp mắt một mặt tươi cười so với khóc còn khó coi hơn: "Hoàng Thượng nói đùa!"
Thật là vác đá nện vào chân mình. v(ಥ ̯ ಥ)v
"Trẫm khi nào nói giỡn cùng hoàng hậu?"
Hoàng Thượng này là cố ý đi? Biết rõ nàng không muốn mặc còn khăng khăng muốn nàng mặc, Doãn Nhược An thanh khụ một tiếng: "Mau thay quần áo cho bổn cung."
Mắt lé liếc Nam Hiên Diệc một bên, thấy người này không có chút nào ý tứ muốn xoay người rời đi, sắc mặt Doãn Nhược An đỏ lên, nhịn không được nhắc nhở nói: "Hoàng Thượng, không trở về tránh một chút sao......"
Nghe Doãn Nhược An thật cẩn thận nhắc nhở, ánh mắt thâm trầm của Nam Hiên Diệc ở trên người nàng quét vài lần, châm chọc nói: "Trẫm đối với loại người có dáng người cứng nhắc như ngươi không có hứng thú."
Doãn Nhược An:......
Cứng nhắc?
Trong mắt hiện lên buồn bực, giận dỗi mở miệng: "Còn không mau thay quần áo cho bổn cung?"
Mấy người Xảo Hỉ cười trộm một tiếng, vội vàng đem áo khoác màu trắng trên người Doãn Nhược An cởi ra, lộ ra một bộ váy dài mạt ngực màu phấn, đem áo lụa màu vàng mặc vào cho nàng.
Ngoài miệng nói đố với dáng người của Doãn Nhược An không có hứng thú, nhưng khi Nam Hiên Diệc xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-cong-luoc-ke-trong-ke/263050/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.