Sau khi ăn xong bữa tối thì Triệu Phong đột ngột gọi đến thông báo về vấn đề phát sinh trong dự án mới. Vậy nên Cố Dục Thiên cùng Từ Bạch Vũ phải ngay tại phòng khách làm việc tìm hướng giải quyết.
"Uầy, xong rồi..." Cậu vươn vai thỏa mãn.
"Làm phiền cậu vào thời gian nghỉ ngơi, cảm ơn nhé."
"Không có gì a, coi như tăng ca cũng được."
Hắn để ý từ lúc làm việc đến giờ. Anh bạn nhỏ này khả năng tập trung rất cao, khi khó khăn suy nghĩ thì sẽ vò đầu đến loạn trông như mèo không được chải lông. Cố Dục Thiên vuốt tóc cậu, gỡ những chỗ bị làm rối ra, làm trong vô thức.
"A Thiên?" Cậu gọi làm hắn giật mình.
Ngay lập tức liền xoa xoa đầu cậu khiến nó rối tung, tay gẩy gẩy hai chỏm tóc nhỏ, giở giọng trêu chọc.
"Nhìn này, giống sư tử quá. Hahaha!!"
"Trông giả trân chưa kìa..."_ "Đúng rồi, cẩn thận tôi cạp chết anh!" Từ Bạch Vũ nghiêng đầu không cho hắn hành hạ mái tóc đáng thương.
"Chà, dữ dằn ha. Vậy thì ko phải là sư tử mà là heo." Cố Dục Thiên chuyển thành véo tai.
"Ah~...." _ "Anh có bệnh hả?! Tôi có máu buồn!!!!" Cậu vội che tai oán trách.
Bị chửi nhưng hắn không hề phản ứng, toàn thân cứng đờ, duy trì ánh mắt ngạc nhiên nhìn cậu. Anh bạn nhỏ... mẫn cảm quá... Tiếng rên nhỏ xíu khiến tâm can hắn ngứa ngáy, giống như lần đó vậy... muốn ăn lần nữa...
"A Thiên? Alo, sao vậy?"
"Vũ, tôi..."
"Hai người xong việc rồi?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-bung-sao-lai-to-roi/2533412/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.