"Hmmm...." Từ Bạch Vũ khẽ thở dài nhìn các món ăn trên bàn. Màu sắc, mùi vị và hình thức đều rất tốt, hẳn Cố Dục Thiên đã tự mình lựa chọn chỗ mua. Dù thế từ lúc bắt đầu ăn, cậu chỉ gắp được vài miếng bé tí.
"Vũ, có phải đồ ăn không hợp khẩu vị? Tôi đổi cho cậu được không?"
"Vũ ca? Anh sao vậy, nãy giờ anh không ăn được bao nhiêu cả."
Từ Bạch Vũ nhìn 4 mắt quan tâm trước mặt, có chút hơi khó xử, liền lắc đầu nhỏ kèm giải thích.
"Không phải, tôi không kén ăn nhưng đột nhiên lại không có khẩu vị..."
"Không có khẩu vị? Cảm thấy trong người không khỏe sao?"
"Tôi không biết..."
Từ Vũ Niên đứng dậy lấy chén đổ canh từ trong bịch ra đưa cho cậu. "Anh ăn canh đi, không chừng sẽ dễ tiêu hơn."
"Ừm..." _ *Ọe*
Một muỗng canh vừa đưa tới miệng, trong bụng liền dấy lên cảm giác cồn cào. Dạ dạy như đang trào ngược lên đến cổ. Từ Bạch Vũ bụp miệng chạy vội vào nhà vệ sinh nôn sạch những gì đã ăn. Đồng thời Cố Dục Thiên và Từ Vũ Niên cũng bị dọa cho một trận ngay lập tức đứng dậy đi theo xem người thế nào.
Sắc mặt cậu vô cùng tệ, mồ hôi ướt đẫm trán. Thần sắc bắt đầu kém hẳn, trong bụng có bao nhiêu thứ đều đã bị đẩy hết ra ngoài. Từ Vũ Niên ở bên cạnh vỗ nhẹ lưng cậu.
"Anh thấy ổn hơn chưa?"
"Ưm, đỡ hơn một chút..."
Cố Dục Thiên rót nước đưa cho cậu súc miệng, lo lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-bung-sao-lai-to-roi/2533408/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.