Trên đường, Từ Bạch Vũ vẫn cứ sụt sịt mãi, viền mắt sưng đỏ, bầu má ửng hồng vì cậu dùng chà tay lên lau nước mắt. Cố Dục Thiên trong lòng như có trận lửa đốt, nhưng vì hắn đang lái xe nên chỉ đành tay trái cầm vô lăng, tay phải nắm lấy bàn tay cậu an ủi.
"Tay em ấy nhỏ quá..."
Được một lúc sau thì tiếng thút thít nhỏ dần, Cố Dục Thiên quay sang thì phát hiện bạn nhỏ đã ngủ mất, chắc là khóc đến mệt rồi. Hắn không đưa cậu về nhà mà đến bệnh viện trước, phải xem vết thương có nặng không đã.
- -- Bệnh viện trung ương G ---
Hắn xuống xe mở cửa ghế phó lái để đầu Từ Bạch Vũ tựa vào vai mình, vòng tay qua eo ôm cậu lên bước đến quầy thủ tục.
"Xin chào ----" Cô y tá mỉm cười sau đó đứng người khi nhìn thấy một người đàn ông đang ôm gọn trong lòng một cậu trai khác.
Rất dễ hiểu lầm nha, suy nghĩ đầu tiên lóe lên là muốn vô khách sạn nhưng đặt lộn chân vào bệnh viện. Cố Dục Thiên họ một tiếng thu hút sự tập trung của y tá.
"Cô giúp tôi liên hệ với một người được không?"
"À được được."
5 phút sau một cô gái xinh đẹp khoác trên người chiếc áo blue trắng mang bộ mặt hậm hực đi xuống. Vừa nhìn thấy hắn liền hét lên.
"Tên chết tiệt Cố Dục Thiên! Bao nhiêu con người không gọi lại chỉ réo mỗi tôi!!"
"Bác sĩ Lily. Xin chị bình tĩnh!!"
Y tá vội can ngăn nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-bung-sao-lai-to-roi/2533395/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.