Năm ngày sau đó là một cơn ác mộng với cả CL, cả tập đoàn như bị lốc xoáy lật ngược lại. Trên dưới toàn bộ nhân viên chạy đầu ngược, chạy đầu xuôi nhưng chỉ xoay vốn được vòng ngoài và đối phó với cánh truyền thông. Còn phía bên trong vẫn là cuộn len rối, không có cái nào khớp với cái nào, không đâu vào đâu. Cổ phiếu liên tục tụt dốc, các bên đầu tư đang tìm cơ hội bán tháo, tiếp tục kéo dài tình trạng này thì trong một khoảng thời gian ngắn nữa sẽ bị đào thải khỏi sàn chứng khoáng.
Điều may mắn nhất cho tới hiện tại là nhân viên của CL chưa có ai rời bỏ công ty, họ hầu như chưa từng nghĩ qua chuyện này. Cố Dục Thiên cũng đã đề cập đến, rời đi là một phương án an toàn. Họ còn cuộc sống và gia đình riêng không thể bắt ép ở lại. Nhưng thái độ của tất cả đều kiên quyết đồng hành cùng CL qua đại nạn, nhưng gì tập đoàn đem lại và những gì họ đã cống hiến đã trở thành mối liên kết đặc biệt sâu sắc.
______
*Cốc, cốc*
"Tôi có thể vào không?"
*Cạch*
"Triệu tiền bối, mời vào."
"Chào cậu, Bạch Vũ."
"Tôi đi pha cho anh một tách trà."
Triệu Phong dơ tay ngỏ ý không cần.
"Cậu ở lại nghe đi Bạch Vũ. Chuyện này quan trọng."
Cố Dục Thiên ngước đầu.
"Có chuyển biến gì sao?"
"Chuyển biến xấu." Triệu Phong đặt lên bàn tập hồ sơ.
"Tối hậu thư đã đến rồi à?" Hắn trầm tĩnh tiếp tục đánh máy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-bung-sao-lai-to-roi/2533382/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.