Đạo quân và Tê Vân chân nhân thấy đường đi đã thành, liền không chút do dự bước lên, một người thong dong, một người tùy tính. Còn Tư Mệnh tinh quân thì hít sâu mấy hơi tại chỗ, đợi đến khi lòng không tạp niệm bước vào cảnh giới vô ngã, mới dám bước lên bậc thang.
Con đường lên trời của Đại La Chi Chủ nào có dễ đi như thế? Chỉ cần sơ ý một chút liền sẽ ngã xuống từ cõi trời cao nhất, cũng chỉ có những kẻ quái thai như vậy, mới có thể bước đi không chút do dự.
“Đế quân.”
Tư Mệnh tinh quân cung kính gõ cửa, chờ đợi ba hơi thở ở ngoài tiên phủ, cửa lớn tiên phủ mở rộng, hai hàng thị nữ dung mạo xinh đẹp, trang phục lộng lẫy cầm đèn lồng, cười rạng rỡ bước ra đón chào.
Tư Mệnh và Tê Vân thấy vậy đều không biểu lộ cảm xúc, nhưng đạo quân lại nhíu mày, khẽ búng ngón tay, đầu của hai thị nữ liền bay ra ngoài. Hai chiếc đầu xinh đẹp kia lăn lông lốc xuống đất, vẫn mắt sáng môi cười, tươi cười thanh lệ.
“… Sao lại ấu trĩ (trẻ trâu) đến thế? Cứ luôn sưu tầm những thứ cổ quái này.” Nhìn đôi mắt đầy ác ý trên chiếc đầu đang mỉm cười kia, không cần nghĩ cũng biết lại là đồ sưu tầm “đổi” được từ đâu đó.
Chủ nhân nơi này ai đến cũng không từ chối, tốt xấu đều gom vào lòng. Con rối ghê tởm như vậy, cũng không biết là thu thập được từ tay ma tu nào.
Đạo quân tốt bụng giúp phá hủy tất cả con rối, Tê Vân cũng từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-bi-ep-co-noi-kho-rieng/5034255/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.