“Không thể nào! Không thể nào! Bổn cung là mẫu thân của Thái tử! Bệ hạ tuyệt đối không thể muốn bổn cung chết!” Thánh chỉ không hề nhắc đến Hiền phi có phải là Lưu Vũ hay không, toàn bộ đều là lời tán dương, nhưng Hiền phi dù thế nào cũng không tin nam nhân lý trí đến mức có thể dùng cả chính mình làm quân cờ, lại vì “không nỡ rời xa” mà làm ra chuyện khiến Thái tử phật lòng: “Là Tống Thanh Sước! Nhất định là Tống Thanh Sước! Nàng ta mới là Hoàng hậu của Yến Hoàng chứ, dù muốn tuẫn táng cũng phải là Tống Thanh Sước! Nhất định là nàng ta sửa đổi thánh chỉ, muốn mưu hại ta!”
Vọng Ngưng Thanh cảm thấy Hiền phi nói rất đúng, bởi vì đây vốn là cách chết của Tống Thanh Sước, chẳng qua người hạ chỉ không phải Yến Hoàng, mà là Thần Đế vừa mới đăng cơ.
Vọng Ngưng Thanh rất muốn nói điều gì đó, nhưng nàng bị Mộ Dung Thần ấn chặt, không nói nên lời lại không thể động đậy. Đứa trẻ xui xẻo Mộ Dung Thần này xé long bào của mình, không cho phép từ chối mà băng bó vết thương trước ngực Vọng Ngưng Thanh. Mèo nhỏ một bên thét chói tai “Phi lễ”, còn người bị phi lễ thì lại không có cảm giác gì. Vọng Ngưng Thanh bị ép dựa vào lòng Mộ Dung Thần, từ góc độ của nàng nhìn lên vừa vặn có thể thấy đường nét cằm tuấn dật của Mộ Dung Thần cùng với đường môi mím chặt. Hắn hơi nhíu mày lộ ra một tia lạnh lẽo thấu xương, có vẻ gợi cảm tuấn tú đặc biệt.
Mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-bi-ep-co-noi-kho-rieng/5034149/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.